
Thuật ngữ địa phương và thuật ngữ xã hội là những gì?
Có nhiều cách phân loại từ ngữ trong hệ thống từ ngữ Việt Nam. Một trong những cách đó là phân chia dựa trên quan hệ xã hội. Từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội là những từ mà bạn có thể gặp và không hiểu nghĩa của chúng hoặc mỗi vùng lại có cách hiểu khác nhau. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu hai loại từ ngữ này để sử dụng đúng cách.
Bạn Đang Xem: Từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội là gì?
Từ ngữ địa phương là gì?
Từ ngữ toàn dân là một loại từ được sử dụng phổ biến và thống nhất trong tất cả các bộ phận của nhân dân trên toàn quốc. Để bắt đầu, hãy cùng tìm hiểu khái niệm về từ ngữ toàn dân.
Khái niệm của chúng ta về từ ngữ địa phương có thể chỉ được sử dụng ở một hoặc một số vùng địa phương cụ thể. Nếu sử dụng từ ngữ địa phương, có thể sẽ không được hiểu bởi những người dân của vùng khác vì nó không được sử dụng phổ biến trong toàn quốc.
Các loại từ ngữ địa phương
Thông thường, người ta phân loại ngôn ngữ địa phương dựa trên khu vực địa lý.
Các kiểu từ ngữ địa phương
Các thuật ngữ địa phương có ý nghĩa tương đương với thuật ngữ phổ biến.
Ví dụ:…
Khu vực Trung Bộ: nơi – đâu đó, ở đâu; tên – đó đó; con – bò….
Tại miền Nam, tô và bát được xem như là đồ ăn, trong khi cây viết và cây bút lại là những công cụ để viết. Ngoài ra, chạy honda và chạy xe máy là hai phương tiện di chuyển thông dụng.
Các hiện tượng hay sự vật chỉ xuất hiện ở một số nơi thường được đặt tên bằng từ ngữ địa phương. Tuy nhiên, khi sử dụng rộng rãi, chúng trở thành thuật ngữ thông dụng, mặc dù thực tế vẫn là từ ngữ địa phương.
Ví dụ:…
Các công cụ như thúng, nia, dần và sàng được sử dụng để sẩy lúa và gạo, trong khi bò được dùng để đong gạo tại khu vực Bắc Bộ.
Về khu vực Trung Bộ, nước mắm là một trong những đặc sản nhút nhát và có vị chẻo.
Xem Thêm : Kèo fantasy là gì? Cách cược kèo fantasy match
Ở miền Nam: có sầu riêng, mãng cầu và chôm chôm…
Biệt ngữ xã hội
Biệt ngữ xã hội là gì?
Thuật ngữ xã hội là những từ chỉ sử dụng trong một tầng lớp xã hội cụ thể, chỉ có những cá nhân trong cùng tầng lớp đó mới có thể hiểu. Định nghĩa thuật ngữ xã hội.
-Ví dụ:….
Có thể đề cập đến các từ chỉ danh hiệu xã hội của triều đình phong kiến cũ như Vua, Thái tử, Tướng quân, Quốc vương, Thần tử, Người đẹp, Công chúa, Hoàng hậu…
Những thuật ngữ đặc trưng của cộng đồng Thiên Chúa giáo bao gồm: nữ tu, ân huệ, giải cứu, tội danh, quản lý viên…
Các thuật ngữ xã hội của người trẻ: nói phét, lười, thành thạo, 20 tuổi, tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, thành tựu.
Phân biệt biệt ngữ xã hội và các từ thuộc về nghề nghiệp
Sử dụng để phân chia và sắp xếp các giai cấp trong cộng đồng, xác định vị trí và tác dụng của từng tầng lớp trong xã hội.
Đó là các thuật ngữ chuyên ngành thuộc một số lĩnh vực chỉ sử dụng trong bộ phận những người cùng một lĩnh vực đó. Chúng là những từ chỉ sản phẩm, công cụ hoặc quy trình sản xuất có đặc điểm khác biệt của từng lĩnh vực khác nhau. Những thuật ngữ này liên quan đến cùng một lĩnh vực.
Ví dụ:…
Các nghề dệt bao gồm các loại sản phẩm như xa, ống, sợi hồ, sợi mộc, thoi và go…
Nghề thợ mộc: đóng, cắt, gia công, tạo hình, khắc, chạm trổ…
Công việc gây mòn: tường, lá, móc, bấm khóa…
Sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội
Các cụm từ và thuật ngữ địa phương chỉ được sử dụng trong một phạm vi hẹp và không được phổ biến rộng rãi trong cộng đồng. Vì vậy, khi sử dụng chúng, cần lưu ý để tránh gây hiểu nhầm hoặc không được hiểu. Dưới đây là những điều cần ghi nhớ khi sử dụng từ ngữ địa phương và thuật ngữ xã hội.
Nên chỉ dùng các từ địa phương và thuật ngữ xã hội trong viết thơ và văn học để tăng sự thể hiện, thể hiện rõ sắc thái địa phương và tầng lớp xã hội, cũng như làm nổi bật tính cách của nhân vật.
Cần chú ý sử dụng từ vựng địa phương và lóng ngôn ngữ trong cách nói chuyện với đồng bào hoặc những người cùng tầng lớp để tạo mối quan hệ gần gũi và thân mật.
Xem Thêm : 6 Bước Chạy Voi Facebook Là Gì ? Voi Và Scan Là Gì
Để sử dụng thích hợp, tránh lạm dụng không cần thiết, cần nghiên cứu kỹ từ vựng chung và từ vựng địa phương để xem liệu chúng có ý nghĩa tương đương hay không.
Từ ngữ địa phương trong sáng tác văn học
Việc áp dụng các từ ngữ địa phương đúng mục đích trong các tác phẩm văn học có thể mang lại hiệu quả nghệ thuật.
Ví dụ từ ngữ địa phương và tác dụng
”Con phải làm việc xa xôi để kiếm tiền.”
Tình yêu đất nước và gia đình là những giá trị quan trọng trong cuộc sống.
”(Bầm ơi – Tố Hữu)”
Tố Hữu đã sử dụng từ ”bầm” phổ biến tại vùng Nam Bộ để diễn đạt tình cảm sâu sắc của mình đối với người mẹ thân yêu. Từ này cũng được áp dụng để tăng tính nghệ thuật trong ca dao và tránh sự lặp lại của hai từ giống nhau trong cùng một câu thơ. Trong trường hợp này, ”bầm” có nghĩa là ”mẹ”.
”Sau khi nhìn lướt qua một lúc, cậu ta kêu lên:
Hãy chắt nước cho cơm đã sôi! – Nó nói lố về lại.
” – Con đã kêu nhưng không ai lắng nghe”.
(Trích từ tác phẩm ”Chiếc lược ngà” của tác giả Nguyễn Quang Sáng.
=> ”Trổng” trong câu 1 có nghĩa địa phương là ”nói dông dài không có nội dung”.
”Kêu” trong câu 2 là một từ địa phương có nghĩa là ”gọi”.
Nhằm thể hiện phong cách sống của người dân Nam Bộ và tạo cảm giác thân thiết trong sinh hoạt hàng ngày, Nguyễn Quang Sáng đã sử dụng các từ địa phương trong tác phẩm của mình mang tên “Chiếc lược ngà”. Tác phẩm được viết vào thời kì chiến đấu chống Mỹ và có ý nghĩa là ông muốn sống một cuộc sống bình dị, hòa nhập vào cuộc sống địa phương sinh hoạt bình thường. Điều này cũng thể hiện khát vọng của ông dành cho một cuộc sống hòa bình, đặc biệt là trong thời điểm mà cuộc sống của những người chiến sỹ không thường xuyên ở cùng địa phương của họ.
Việc sử dụng ngôn từ phù hợp với tình huống trao đổi là rất quan trọng để đạt được thành công trong giao tiếp. Bên cạnh đó, bài viết cũng đề cập đến các thuật ngữ địa phương và ngôn ngữ xã hội tương ứng. Hy vọng bài viết sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn và áp dụng một cách thích hợp nhất.
Thuật ngữ – . (Không có sửa đổi vì không có nội dung cụ thể để thay thế)
Nguồn: https://domainente.com
Danh mục: Chia sẻ