Thật vậy, tại sao lại đưa chủ nghĩa chính trị vào khi bàn về việc sử dụng từ ngữ? Từ “khựa” có nguồn gốc từ từ “ke” trong tiếng Hoa, phát âm gần giống như “khưa” và có ý nghĩa là khách. Khi giao dịch thương mại với người Trung Quốc, họ được coi là khách, do đó nhiều người gọi họ là “khách” và từ đó, từ “Khựa” được tạo ra như ngày nay.
Bạn đang xem: Ý nghĩa của từ ”Thằng khứa”.
Bạn Đang Xem: Thằng Khứa Là Gì ? Từ Điển Tiếng Việt Khứa Là Gì
Xem Thêm : Định lượng là gì? So sánh nghiên cứu định tính và định lượng
Tại sao phải đưa chính trị vào vấn đề ngôn ngữ? Từ “khựa” có nguồn gốc từ từ “ke” trong tiếng Tàu (viết là 客, đọc là “khưa”), có nghĩa là khách. Trong quá khứ, khi buôn bán với người Tàu, họ được gọi là khách nên từ “khựa” được sử dụng nhiều như vậy. Dần dần, từ này trở thành “khựa” như hiện nay, không còn mang ý nghĩa tiêu cực nữa.
Đã có người nói đúng rồi. Bạn có nghe ai dùng từ “Chú khách” chưa? Khựa được dùng để khinh rẻ và coi thường người khác. Người từ phương Bắc đến Việt Nam trên những chiếc tàu được gọi là Khách hoặc Tàu. Tuy nhiên, vì họ sống bằng cách buôn lậu, gian lận nên người dân ta ghét họ và không gọi là Khách nữa mà nói: “Khách gì mà khách, khựa thì có”. Vì ghét họ nên khi nhắc đến phải nhớ đến sự đau khổ -> “bọn Tàu Khựa”. Ở miền Nam, người ta dùng từ thằng khứa hoặc khí để chỉ người ghét. Do sợ bị bắt giữ, người ta chuyển từ “Khứa” thành “Tàu Khựa”.
Xem Thêm : Hướng dẫn cách dùng chức năng Collated khi in văn bản trên Word
Gọi ai đó là “thằng khứa” (hay còn được gọi là “thằng khí”) vì có sự khác biệt về nguồn gốc từ từ chữ “Khứa” ở miền trong so với miền Nam, giống như cách giải thích tại Đà Nẵng. Những người coi thường hoặc ghét ai đó bằng cách gọi họ như vậy.
Trong này hay dùng từ ”cái khứa này” ám chỉ về 1 người đàn ông, nhưng ko vs tư cách là ghét coi thường. Mà từ để gọi thui. Trương Vĩnh Ký viết về Chợ Lớn có lẽ xuất phát từ xưa:Chợ ở Chợ Lớn xưa là chợ ở vùng Chợ Rẫy ngày nay. Vùng ở giữa đường Đồng Khánh (rue des Marins) cho đến rạch Chợ Lớn (arroyo de Cholon) là nơi cư ngụ của người Minh hương, người Hoa lai Việt, mặc đồ như người Việt và có làng được đặc quyền riêng. (Chú thích : khu này gọi là làng Minh Hương, hiện nay còn lại ngôi nhà xưa nhất Sài Gòn-Chợ Lớn gọi là Minh Hương Gia Thạnh xây năm 1789. Làng Minh Hương đã có từ năm 1698. Ở Phú Thọ Hòa còn có chùa Giác Lâm, ngôi chùa cổ xây năm 1744).Hai bên bờ rạch Chợ Lớn là những nhà kho lớn xây bằng gạch, gọi là ”Tàu khậu”. Những ”Tàu khậu” này được cho những người Hoa từ Trung Quốc đến mướn. Họ đến một lần mỗi năm trên những ghe thuyền vượt biển. Họ mang và chứa những hàng vào các kho này. Từ những kho này, họ bán sỉ hay lẻ trong lúc họ tạm trú ở Sài Gòn. Cầu dẫn đến khu chợ lớn (Chợ Rẫy ngày nay) gọi là ”Cầu đường”, gọi vậy là vì tại đây họ bán đủ loại đường như viên, hủ đường etc.. Trên bờ của rạch chảy qua trước nhà của ông tổng đốc (tổng đốc Đỗ Hữu Phương, một người Minh hương) là con đường ”Phố xếp” (rạch này cũng gọi là rạch Phố xếp sau này được lấp đi thành đường Tổng đốc Phương, nay gọi là Châu Văn Liêm), và cây cầu trên đường đi Cây Mai có tên là ”Cầu phố”. Ở góc hai kinh (Chợ Lớn và Phố xếp), từ chợ cho đến cầu sắt, là làng Quới đước và chợ ”Chợ kinh”.
trum_so
Vui lòng đóng chủ đề vì những bình luận không phù hợp.
biban06lan
Nguồn: https://domainente.com
Danh mục: Chia sẻ